长 cháng 安 ān 秋 qiū 兴 xìng 寄 jì 伯 bó 兄 xiōng - - 孙 sūn 廷 tíng 璋 zhāng
一 yī 枕 zhěn 西 xī 风 fēng 梦 mèng 不 bù 成 chéng , , 乡 xiāng 心 xīn 横 héng 似 shì 乱 luàn 云 yún 生 shēng 。 。
天 tiān 涯 yá 总 zǒng 为 wèi 伤 shāng 贫 pín 贱 jiàn , , 陌 mò 路 lù 谁 shuí 堪 kān 托 tuō 死 sǐ 生 shēng 。 。
小 xiǎo 院 yuàn 夜 yè 阑 lán 闻 wén 落 luò 叶 yè , , 破 pò 窗 chuāng 凉 liáng 紧 jǐn 逼 bī 长 zhǎng 檠 qíng 。 。
自 zì 怜 lián 作 zuò 客 kè 曾 céng 非 fēi 惯 guàn , , 凄 qī 绝 jué 中 zhōng 宵 xiāo 络 luò 纬 wěi 声 shēng 。 。
长安秋兴寄伯兄。清代。孙廷璋。一枕西风梦不成,乡心横似乱云生。 天涯总为伤贫贱,陌路谁堪托死生。 小院夜阑闻落叶,破窗凉紧逼长檠。 自怜作客曾非惯,凄绝中宵络纬声。