冲 chōng 寒 hán - - 孙 sūn 原 yuán 湘 xiāng
相 xiāng 见 jiàn 明 míng 知 zhī 枉 wǎng 断 duàn 肠 cháng , , 相 xiāng 违 wéi 无 wú 奈 nài 便 biàn 思 sī 量 liang 。 。
来 lái 如 rú 江 jiāng 上 shàng 潮 cháo 通 tōng 信 xìn , , 人 rén 似 shì 天 tiān 边 biān 月 yuè 放 fàng 光 guāng 。 。
风 fēng 勒 lēi 暗 àn 香 xiāng 穿 chuān 小 xiǎo 阁 gé , , 花 huā 迷 mí 清 qīng 影 yǐng 转 zhuǎn 回 huí 廊 láng 。 。
玉 yù 池 chí 常 cháng 赐 cì 云 yún 浆 jiāng 暖 nuǎn , , 那 nà 惜 xī 冲 chōng 寒 hán 度 dù 石 shí 梁 liáng 。 。
冲寒。清代。孙原湘。相见明知枉断肠,相违无奈便思量。 来如江上潮通信,人似天边月放光。 风勒暗香穿小阁,花迷清影转回廊。 玉池常赐云浆暖,那惜冲寒度石梁。