凄 qī 江 jiāng 述 shù 怀 huái - - 孙 sūn 桐 tóng 生 shēng
独 dú 立 lì 苍 cāng 茫 máng 百 bǎi 感 gǎn 并 bìng , , 仰 yǎng 观 guān 天 tiān 地 dì 岂 qǐ 无 wú 情 qíng 。 。
人 rén 来 lái 湘 xiāng 浦 pǔ 含 hán 秋 qiū 气 qì , , 诗 shī 带 dài 离 lí 骚 sāo 有 yǒu 怨 yuàn 声 shēng 。 。
万 wàn 事 shì 累 lèi 身 shēn 因 yīn 吃 chī 著 zhe , , 一 yī 生 shēng 难 nán 学 xué 是 shì 逢 féng 迎 yíng 。 。
等 děng 闲 xián 白 bái 眼 yǎn 谁 shuí 能 néng 识 shí , , 我 wǒ 是 shì 穷 qióng 途 tú 阮 ruǎn 步 bù 兵 bīng 。 。
凄江述怀。清代。孙桐生。独立苍茫百感并,仰观天地岂无情。 人来湘浦含秋气,诗带离骚有怨声。 万事累身因吃著,一生难学是逢迎。 等闲白眼谁能识,我是穷途阮步兵。