和 hé 秋 qiū 柳 liǔ - - 徐 xú 夜 yè
摇 yáo 落 luò 江 jiāng 天 tiān 倍 bèi 黯 àn 然 rán , , 隋 suí 堤 dī 鸦 yā 噪 zào 夕 xī 阳 yáng 边 biān 。 。
谁 shuí 家 jiā 楼 lóu 角 jiǎo 当 dāng 霜 shuāng 杵 chǔ , , 几 jǐ 外 wài 关 guān 程 chéng 送 sòng 晚 wǎn 蝉 chán ? ?
为 wèi 计 jì 使 shǐ 人 rén 西 xī 去 qù 日 rì , , 不 bù 堪 kān 流 liú 涕 tì 北 běi 征 zhēng 年 nián 。 。
孤 gū 生 shēng 蕉 qiáo 萃 cuì 应 yīng 相 xiāng 似 sì , , 怕 pà 见 jiàn 残 cán 枝 zhī 带 dài 暮 mù 烟 yān 。 。
和秋柳。清代。徐夜。摇落江天倍黯然,隋堤鸦噪夕阳边。 谁家楼角当霜杵,几外关程送晚蝉? 为计使人西去日,不堪流涕北征年。 孤生蕉萃应相似,怕见残枝带暮烟。