劳 láo 劳 láo 山 shān - - 皎 jiǎo 然 rán
山 shān 事 shì 繇 yáo 来 lái 别 bié , , 只 zhǐ 应 yīng 中 zhōng 老 lǎo 身 shēn 。 。
寒 hán 园 yuán 扫 sǎo 绽 zhàn 栗 lì , , 秋 qiū 浪 làng 拾 shí 乾 gān 薪 xīn 。 。
领 lǐng 鹤 hè 闲 xián 书 shū 竹 zhú , , 夸 kuā 云 yún 笑 xiào 向 xiàng 人 rén 。 。
俗 sú 家 jiā 相 xiāng 去 qù 远 yuǎn , , 野 yě 水 shuǐ 作 zuò 东 dōng 邻 lín 。 。
劳劳山。唐代。皎然。山事繇来别,只应中老身。 寒园扫绽栗,秋浪拾乾薪。 领鹤闲书竹,夸云笑向人。 俗家相去远,野水作东邻。