过 guò 樵 qiáo 舍 shě 为 wèi 明 míng 宁 níng 藩 fān 娄 lóu 妃 fēi 殉 xùn 节 jié 处 chù - - 陈 chén 三 sān 立 lì
樵 qiáo 舍 shě 风 fēng 光 guāng 聊 liáo 可 kě 攀 pān , , 沈 shěn 沈 shěn 津 jīn 鼓 gǔ 吏 lì 临 lín 关 guān 。 。
至 zhì 今 jīn 涸 hé 鲋 fù 容 róng 泥 ní 滓 zǐ , , 祇 qí 有 yǒu 轻 qīng 鸥 ōu 自 zì 往 wǎng 还 huán 。 。
终 zhōng 古 gǔ 英 yīng 灵 líng 笑 xiào 乡 xiāng 井 jǐng , , 片 piàn 时 shí 安 ān 稳 wěn 看 kàn 江 jiāng 山 shān 。 。
胸 xiōng 中 zhōng 作 zuò 恶 è 万 wàn 端 duān 过 guò , , 为 wèi 借 jiè 春 chūn 云 yún 照 zhào 鬓 bìn 颜 yán 。 。
过樵舍为明宁藩娄妃殉节处。清代。陈三立。樵舍风光聊可攀,沈沈津鼓吏临关。 至今涸鲋容泥滓,祇有轻鸥自往还。 终古英灵笑乡井,片时安稳看江山。 胸中作恶万端过,为借春云照鬓颜。