落 luò 叶 yè 次 cì 江 jiāng 观 guān 察 chá 韵 yùn - - 马 mǎ 凤 fèng 翥 zhù
摧 cuī 枯 kū 真 zhēn 觉 jué 可 kě 怜 lián 生 shēng , , 绕 rào 地 dì 漫 màn 天 tiān 太 tài 怆 chuàng 情 qíng 。 。
红 hóng 似 shì 林 lín 花 huā 辞 cí 故 gù 蒂 dì , , 黄 huáng 随 suí 边 biān 草 cǎo 杂 zá 寒 hán 声 shēng 。 。
旧 jiù 承 chéng 雨 yǔ 露 lù 春 chūn 何 hé 蚤 zǎo , , 尽 jǐn 脱 tuō 风 fēng 霜 shuāng 野 yě 乍 zhà 清 qīng 。 。
莫 mò 向 xiàng 江 jiāng 城 chéng 高 gāo 处 chù 望 wàng , , 许 xǔ 多 duō 溪 xī 壑 hè 扫 sǎo 难 nán 平 píng 。 。
落叶次江观察韵。清代。马凤翥。摧枯真觉可怜生,绕地漫天太怆情。 红似林花辞故蒂,黄随边草杂寒声。 旧承雨露春何蚤,尽脱风霜野乍清。 莫向江城高处望,许多溪壑扫难平。