平 píng 凉 liáng 旅 lǚ 夜 yè 漫 màn 成 chéng - - 张 zhāng 世 shì 法 fǎ
最 zuì 是 shì 秋 qiū 天 tiān 不 bù 肯 kěn 明 míng , , 萧 xiāo 萧 xiāo 白 bái 发 fà 已 yǐ 潜 qián 生 shēng 。 。
人 rén 间 jiàn 日 rì 岂 qǐ 回 huí 三 sān 舍 shè , , 枕 zhěn 上 shàng 愁 chóu 将 jiāng 到 dào 六 liù 更 gèng 。 。
巀 jié 嶪 yè 崆 kōng 峒 tóng 谁 shuí 访 fǎng 道 dào , , 潺 chán 湲 yuán 陇 lǒng 水 shuǐ 旧 jiù 闻 wén 声 shēng 。 。
自 zì 嗟 jiē 身 shēn 事 shì 俱 jù 迟 chí 暮 mù , , 何 hé 复 fù 羁 jī 栖 qī 卧 wò 古 gǔ 城 chéng 。 。
平凉旅夜漫成。清代。张世法。最是秋天不肯明,萧萧白发已潜生。 人间日岂回三舍,枕上愁将到六更。 巀嶪崆峒谁访道,潺湲陇水旧闻声。 自嗟身事俱迟暮,何复羁栖卧古城。