梅 méi 花 huā 诗 shī 三 sān 十 shí 首 shǒu 其 qí 二 èr 十 shí - - 张 zhāng 英 yīng
无 wú 数 shù 寒 hán 花 huā 发 fā 旧 jiù 柯 kē , , 闲 xián 庭 tíng 从 cóng 此 cǐ 苦 kǔ 吟 yín 多 duō 。 。
十 shí 分 fēn 春 chūn 信 xìn 劳 láo 青 qīng 帝 dì , , 一 yì 点 diǎn 芳 fāng 心 xīn 托 tuō 素 sù 娥 é 。 。
开 kāi 落 luò 总 zǒng 宜 yí 人 rén 澹 dàn 荡 dàng , , 醉 zuì 醒 xǐng 偏 piān 称 chēng 影 yǐng 婆 pó 娑 suō 。 。
布 bù 帘 lián 香 xiāng 透 tòu 寒 hán 镫 dèng 暗 àn , , 听 tīng 我 wǒ 清 qīng 狂 kuáng 彻 chè 夜 yè 歌 gē 。 。
梅花诗三十首 其二十。清代。张英。无数寒花发旧柯,闲庭从此苦吟多。 十分春信劳青帝,一点芳心托素娥。 开落总宜人澹荡,醉醒偏称影婆娑。 布帘香透寒镫暗,听我清狂彻夜歌。