秋 qiū 海 hǎi 棠 táng 和 hé 秦 qín 兰 lán 谷 gǔ - - 张 zhāng 湄 méi
阑 lán 干 gān 几 jǐ 曲 qū 雨 yǔ 苔 tái 侵 qīn , , 色 sè 效 xiào 川 chuān 红 hóng 苦 kǔ 不 bù 禁 jīn 。 。
坠 zhuì 叶 yè 罢 bà 飞 fēi 空 kōng 砌 qì 冷 lěng , , 流 liú 萤 yíng 微 wēi 度 dù 古 gǔ 墙 qiáng 阴 yīn 。 。
娇 jiāo 柔 róu 自 zì 惜 xī 伤 shāng 秋 qiū 骨 gǔ , , 黯 àn 淡 dàn 谁 shéi 知 zhī 怯 qiè 露 lù 心 xīn 。 。
若 ruò 问 wèn 断 duàn 肠 cháng 当 dāng 日 rì 事 shì , , 粉 fěn 痕 hén 和 hé 泪 lèi 尚 shàng 涔 cén 涔 cén 。 。
秋海棠和秦兰谷。清代。张湄。阑干几曲雨苔侵,色效川红苦不禁。 坠叶罢飞空砌冷,流萤微度古墙阴。 娇柔自惜伤秋骨,黯淡谁知怯露心。 若问断肠当日事,粉痕和泪尚涔涔。