古 gǔ 相 xiāng 思 sī 辞 cí - - 张 zhāng 霔 zhù
郎 láng 是 shì 天 tiān 上 shàng 云 yún , , 随 suí 风 fēng 东 dōng 西 xī 南 nán 北 běi 游 yóu 。 。 妾 qiè 是 shì 杯 bēi 中 zhōng 水 shuǐ , , 泻 xiè 地 dì 东 dōng 西 xī 南 nán 北 běi 流 liú 。 。
云 yún 游 yóu 去 qù 作 zuò 何 hé 方 fāng 雨 yǔ , , 水 shuǐ 流 liú 但 dàn 湿 shī 庭 tíng 下 xià 土 tǔ 。 。 土 tǔ 生 shēng 相 xiàng 思 sī 草 cǎo , , 恨 hèn 郎 láng 归 guī 不 bù 早 zǎo 。 。
雨 yǔ 湿 shī 合 hé 欢 huān 花 huā , , 忘 wàng 妾 qiè 独 dú 在 zài 家 jiā 。 。
古相思辞。清代。张霔。郎是天上云,随风东西南北游。妾是杯中水,泻地东西南北流。 云游去作何方雨,水流但湿庭下土。土生相思草,恨郎归不早。 雨湿合欢花,忘妾独在家。