咏 yǒng 针 zhēn - - 张 zhāng 廷 tíng 寿 shòu
剧 jù 怜 lián 辛 xīn 苦 kǔ 手 shǒu 中 zhōng 轻 qīng , , 一 yī 寸 cùn 拈 niān 来 lái 一 yī 寸 cùn 情 qíng 。 。
磨 mó 到 dào 光 guāng 时 shí 方 fāng 有 yǒu 用 yòng , , 尖 jiān 从 cóng 刺 cì 后 hòu 始 shǐ 无 wú 声 shēng 。 。
偶 ǒu 凭 píng 投 tóu 芥 jiè 交 jiāo 原 yuán 合 hé , , 为 wéi 想 xiǎng 添 tiān 花 huā 巧 qiǎo 更 gēng 生 shēng 。 。
何 hé 事 shì 深 shēn 闺 guī 停 tíng 不 bù 语 yǔ , , 鸳 yuān 鸯 yāng 绣 xiù 出 chū 太 tài 分 fēn 明 míng 。 。
咏针。清代。张廷寿。剧怜辛苦手中轻,一寸拈来一寸情。 磨到光时方有用,尖从刺后始无声。 偶凭投芥交原合,为想添花巧更生。 何事深闺停不语,鸳鸯绣出太分明。