代 dài 如 rú 皋 gāo 某 mǒu 拈 niān 木 mù 芙 fú 蓉 róng 美 měi 人 rén 二 èr 首 shǒu - - 曹 cáo 家 jiā 达 dá
遥 yáo 隔 gé 蓬 péng 山 shān 路 lù 可 kě 通 tōng , , 一 yī 生 shēng 从 cóng 未 wèi 识 shí 东 dōng 风 fēng 。 。
魂 hún 飞 fēi 燕 yàn 草 cǎo 经 jīng 年 nián 碧 bì , , 心 xīn 似 shì 湘 xiāng 莲 lián 澈 chè 底 dǐ 红 hóng 。 。
写 xiě 影 yǐng 偶 ǒu 留 liú 琼 qióng 玉 yù 馆 guǎn , , 无 wú 媒 méi 常 cháng 傍 bàng 蕊 ruǐ 珠 zhū 宫 gōng 。 。
当 dāng 前 qián 但 dàn 得 dé 回 huí 眸 móu 笑 xiào , , 肯 kěn 借 jiè 如 rú 皋 gāo 射 shè 雉 zhì 弓 gōng 。 。
代如皋某拈木芙蓉美人二首。清代。曹家达。遥隔蓬山路可通,一生从未识东风。 魂飞燕草经年碧,心似湘莲澈底红。 写影偶留琼玉馆,无媒常傍蕊珠宫。 当前但得回眸笑,肯借如皋射雉弓。