咏 yǒng 梅 méi 次 cì 高 gāo 青 qīng 邱 qiū 韵 yùn 五 wǔ 首 shǒu - - 曹 cáo 家 jiā 达 dá
东 dōng 风 fēng 吹 chuī 暖 nuǎn 上 shàng 垣 yuán 衣 yī , , 寂 jì 寞 mò 孤 gū 芳 fāng 带 dài 露 lù 披 pī 。 。
春 chūn 水 shuǐ 照 zhào 神 shén 花 huā 独 dú 醒 xǐng , , 晚 wǎn 山 shān 如 rú 睡 shuì 树 shù 相 xiāng 思 sī 。 。
画 huà 梁 liáng 玄 xuán 玉 yù 歌 gē 尘 chén 起 qǐ , , 小 xiǎo 筑 zhù 红 hóng 罗 luó 锦 jǐn 幔 màn 垂 chuí 。 。
一 yì 点 diǎn 酸 suān 心 xīn 苦 kǔ 愁 chóu 绝 jué , , 我 wǒ 来 lái 幸 xìng 托 tuō 未 wèi 开 kāi 时 shí 。 。
咏梅次高青邱韵五首。清代。曹家达。东风吹暖上垣衣,寂寞孤芳带露披。 春水照神花独醒,晚山如睡树相思。 画梁玄玉歌尘起,小筑红罗锦幔垂。 一点酸心苦愁绝,我来幸托未开时。