采 cǎi 菲 fēi - - 曹 cáo 家 jiā 达 dá
新 xīn 绿 lǜ 猗 yī 猗 yī 剧 jù 可 kě 怜 lián , , 颓 tuí 垣 yuán 日 rì 薄 báo 长 cháng 春 chūn 烟 yān 。 。
十 shí 旬 xún 苦 kǔ 口 kǒu 酬 chóu 春 chūn 病 bìng , , 一 yī 掬 jū 芳 fāng 心 xīn 及 jí 早 zǎo 年 nián 。 。
下 xià 体 tǐ 忍 rěn 言 yán 中 zhōng 道 dào 弃 qì , , 为 wèi 菹 jū 重 zhòng 结 jié 醢 hǎi 人 rén 缘 yuán 。 。
杞 qǐ 芽 yá 臭 chòu 味 wèi 曾 céng 相 xiāng 配 pèi , , 回 huí 首 shǒu 前 qián 期 qī 辄 zhé 惘 wǎng 然 rán 。 。
采菲。清代。曹家达。新绿猗猗剧可怜,颓垣日薄长春烟。 十旬苦口酬春病,一掬芳心及早年。 下体忍言中道弃,为菹重结醢人缘。 杞芽臭味曾相配,回首前期辄惘然。