登 dēng 高 gāo 次 cì 少 shǎo 陵 líng 韵 yùn - - 曹 cáo 家 jiā 达 dá
旷 kuàng 野 yě 平 píng 林 lín 画 huà 角 jiǎo 哀 āi , , 荒 huāng 城 chéng 日 rì 落 luò 暮 mù 潮 cháo 回 huí 。 。
音 yīn 书 shū 塞 sāi 下 xià 连 lián 天 tiān 远 yuǎn , , 鼙 pí 鼓 gǔ 渔 yú 阳 yáng 动 dòng 地 dì 来 lái 。 。
顾 gù 我 wǒ 采 cǎi 芳 fāng 陶 táo 令 lìng 宅 zhái , , 几 jǐ 人 rén 仗 zhàng 剑 jiàn 李 lǐ 陵 líng 台 tái 。 。
一 yī 从 cóng 故 gù 主 zhǔ 蒙 méng 尘 chén 后 hòu , , 撩 liáo 乱 luàn 江 jiāng 山 shān 付 fù 酒 jiǔ 杯 bēi 。 。
登高次少陵韵。清代。曹家达。旷野平林画角哀,荒城日落暮潮回。 音书塞下连天远,鼙鼓渔阳动地来。 顾我采芳陶令宅,几人仗剑李陵台。 一从故主蒙尘后,撩乱江山付酒杯。