送 sòng 春 chūn 日 rì 画 huà 海 hǎi 棠 táng 因 yīn 题 tí 四 sì 绝 jué 亦 yì 古 gǔ 人 rén 感 gǎn 时 shí 物 wù 之 zhī 意 yì 也 yě 四 sì 首 shǒu - - 曹 cáo 家 jiā 达 dá
春 chūn 寒 hán 恻 cè 恻 cè 独 dú 成 chéng 眠 mián , , 一 yī 片 piàn 春 chūn 愁 chóu 化 huà 晓 xiǎo 烟 yān 。 。
莫 mò 怪 guài 潘 pān 郎 láng 憔 qiáo 悴 cuì 甚 shén , , 赵 zhào 家 jiā 残 cán 梦 mèng 已 yǐ 当 dāng 年 nián 。 。
送春日画海棠因题四绝亦古人感时物之意也四首。清代。曹家达。春寒恻恻独成眠,一片春愁化晓烟。 莫怪潘郎憔悴甚,赵家残梦已当年。