喜 xǐ 吴 wú 汉 hàn 槎 chá 南 nán 还 hái 次 cì 徐 xú 健 jiàn 庵 ān 韵 yùn - - 张 zhāng 锡 xī 怿 yì
思 sī 君 jūn 频 pín 望 wàng 玉 yù 门 mén 关 guān , , 少 shào 壮 zhuàng 漂 piāo 零 líng 万 wàn 死 sǐ 间 jiān 。 。
同 tóng 去 qù 几 jǐ 人 rén 多 duō 白 bái 骨 gǔ , , 生 shēng 归 guī 一 yī 辈 bèi 半 bàn 苍 cāng 颜 yán 。 。
江 jiāng 乡 xiāng 枫 fēng 冷 lěng 家 jiā 何 hé 在 zài , , 塞 sāi 碛 qì 云 yún 迷 mí 雁 yàn 独 dú 还 hái 。 。
听 tīng 说 shuō 流 liú 人 rén 最 zuì 肠 cháng 断 duàn , , 黑 hēi 河 hé 无 wú 渡 dù 水 shuǐ 潺 chán 湲 yuán 。 。
喜吴汉槎南还次徐健庵韵。清代。张锡怿。思君频望玉门关,少壮漂零万死间。 同去几人多白骨,生归一辈半苍颜。 江乡枫冷家何在,塞碛云迷雁独还。 听说流人最肠断,黑河无渡水潺湲。