怨 yuàn 王 wáng 孙 sūn 春 chūn 暮 mù - - 许 xǔ 德 dé 蘋 píng
绣 xiù 骑 qí 归 guī 晚 wǎn 。 。
深 shēn 沉 chén 梨 lí 院 yuàn 。 。
袅 niǎo 袅 niǎo 游 yóu 丝 sī , , 罥 juàn 花 huā 不 bù 断 duàn 。 。
春 chūn 去 qù 芳 fāng 信 xìn 初 chū 传 chuán 。 。
柳 liǔ 生 shēng 绵 mián 。 。
情 qíng 人 rén 易 yì 被 bèi 情 qíng 牵 qiān 惹 rě 。 。
何 hé 曾 céng 舍 shě 。 。
未 wèi 醒 xǐng 愁 chóu 春 chūn 也 yě 。 。
江 jiāng 城 chéng 一 yī 片 piàn , , 红 hóng 雨 yǔ 恨 hèn 煞 shā 风 fēng 斜 xié 。 。
尽 jǐn 飞 fēi 花 huā 。 。
怨王孙 春暮。清代。许德蘋。绣骑归晚。 深沉梨院。 袅袅游丝,罥花不断。 春去芳信初传。 柳生绵。 情人易被情牵惹。 何曾舍。 未醒愁春也。 江城一片,红雨恨煞风斜。 尽飞花。