藓 xiǎn 花 huā - - 文 wén 丙 bǐng
寂 jì 寞 mò 人 rén 偏 piān 重 zhòng , , 无 wú 心 xīn 愧 kuì 牡 mǔ 丹 dān 。 。
秋 qiū 风 fēng 凋 diāo 不 bù 得 dé , , 流 liú 水 shuǐ 泛 fàn 应 yīng 难 nán 。 。
怪 guài 石 shí 从 cóng 教 jiào 遍 biàn , , 幽 yōu 庭 tíng 一 yī 任 rèn 盘 pán 。 。
若 ruò 逢 féng 公 gōng 子 zǐ 顾 gù , , 重 chóng 叠 dié 是 shì 朱 zhū 栏 lán 。 。
藓花。唐代。文丙。寂寞人偏重,无心愧牡丹。 秋风凋不得,流水泛应难。 怪石从教遍,幽庭一任盘。 若逢公子顾,重叠是朱栏。