重 zhòng 至 zhì 长 cháng 沙 shā 写 xiě 哀 āi - - 梁 liáng 鼎 dǐng 芬 fēn
浮 fú 世 shì 蓬 péng 根 gēn 不 bù 道 dào 怜 lián , , 秋 qiū 怀 huái 到 dào 此 cǐ 更 gèng 追 zhuī 牵 qiān 。 。
再 zài 寻 xún 旧 jiù 巷 xiàng 悲 bēi 回 huí 辙 zhé , , 独 dú 泫 xuàn 愁 chóu 春 chūn 泪 lèi 彻 chè 泉 quán 。 。
报 bào 国 guó 未 wèi 能 néng 伸 shēn 志 zhì 事 shì , , 沈 shěn 湘 xiāng 空 kōng 自 zì 梦 mèng 婵 chán 娟 juān 。 。
剪 jiǎn 镫 dèng 暗 àn 记 jì 当 dāng 时 shí 话 huà , , 身 shēn 是 shì 孤 gū 儿 ér 十 shí 九 jiǔ 年 nián 。 。
重至长沙写哀。清代。梁鼎芬。浮世蓬根不道怜,秋怀到此更追牵。 再寻旧巷悲回辙,独泫愁春泪彻泉。 报国未能伸志事,沈湘空自梦婵娟。 剪镫暗记当时话,身是孤儿十九年。