登 dēng 岘 xiàn 山 shān 亭 tíng 至 zhì 甘 gān 泉 quán 寺 sì 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 汤 tāng 右 yòu 曾 céng
云 yún 藏 cáng 岩 yán 谷 gǔ 昼 zhòu 冥 míng 冥 míng , , 忽 hū 听 tīng 天 tiān 风 fēng 晌 shǎng 佛 fú 铃 líng 。 。
草 cǎo 际 jì 老 lǎo 僧 sēng 迎 yíng 客 kè 至 zhì , , 烟 yān 中 zhōng 修 xiū 竹 zhú 入 rù 门 mén 青 qīng 。 。
坐 zuò 来 lái 瀛 yíng 海 hǎi 茫 máng 茫 máng 地 dì , , 尽 jǐn 失 shī 山 shān 川 chuān 漠 mò 漠 mò 形 xíng 。 。
休 xiū 问 wèn 葡 pú 萄 táo 拨 bō 醅 pēi 后 hòu , , 甘 gān 泉 quán 一 yī 酌 zhuó 自 zì 清 qīng 泠 líng 。 。
登岘山亭至甘泉寺二首 其二。清代。汤右曾。云藏岩谷昼冥冥,忽听天风晌佛铃。 草际老僧迎客至,烟中修竹入门青。 坐来瀛海茫茫地,尽失山川漠漠形。 休问葡萄拨醅后,甘泉一酌自清泠。