任 rèn 公 gōng 归 guī 国 guó 为 wèi 赋 fù - - 曾 céng 习 xí 经 jīng
更 gēng 生 shēng 强 qiáng 聒 guā 曾 céng 无 wú 补 bǔ , , 楚 chǔ 老 lǎo 相 xiāng 逢 féng 泣 qì 已 yǐ 迟 chí 。 。
起 qǐ 陆 lù 龙 lóng 蛇 shé 先 xiān 有 yǒu 谶 chèn , , 纳 nà 隍 huáng 蕉 jiāo 鹿 lù 世 shì 犹 yóu 痴 chī 。 。
及 jí 关 guān 李 lǐ 叟 sǒu 闻 wén 长 cháng 叹 tàn , , 归 guī 国 guó 梁 liáng 鸿 hóng 剩 shèng 五 wǔ 噫 yī 。 。
最 zuì 念 niàn 望 wàng 门 mén 投 tóu 止 zhǐ 日 rì , , 眼 yǎn 中 zhōng 豪 háo 俊 jùn 已 yǐ 生 shēng 髭 zī 。 。
任公归国为赋。清代。曾习经。更生强聒曾无补,楚老相逢泣已迟。 起陆龙蛇先有谶,纳隍蕉鹿世犹痴。 及关李叟闻长叹,归国梁鸿剩五噫。 最念望门投止日,眼中豪俊已生髭。