雨 yǔ 中 zhōng 登 dēng 太 tài 白 bái 酒 jiǔ 楼 lóu 怀 huái 古 gǔ - - 程 chéng 襄 xiāng 龙 lóng
窗 chuāng 横 héng 一 yī 水 shuǐ 虚 xū 檐 yán 敞 chǎng , , 势 shì 压 yā 长 cháng 虹 hóng 卷 juǎn 白 bái 波 bō 。 。
静 jìng 里 lǐ 钟 zhōng 声 shēng 连 lián 十 shí 寺 sì , , 望 wàng 中 zhōng 岚 lán 气 qì 涌 yǒng 层 céng 阿 ā 。 。
乾 qián 坤 kūn 此 cǐ 地 dì 能 néng 留 liú 醉 zuì , , 今 jīn 古 gǔ 何 hé 人 rén 更 gèng 放 fàng 歌 gē 。 。
倚 yǐ 槛 kǎn 低 dī 徊 huí 问 wèn 津 jīn 处 chù , , 苍 cāng 苍 cāng 春 chūn 树 shù 暮 mù 云 yún 多 duō 。 。
雨中登太白酒楼怀古。清代。程襄龙。窗横一水虚檐敞,势压长虹卷白波。 静里钟声连十寺,望中岚气涌层阿。 乾坤此地能留醉,今古何人更放歌。 倚槛低徊问津处,苍苍春树暮云多。