澄 chéng 思 sī 其 qí 二 èr - - 黄 huáng 人 rén
弹 dàn 罢 bà 求 qiú 凰 huáng 怨 yuàn 玉 yù 琴 qín , , 新 xīn 声 shēng 又 yòu 奏 zòu 白 bái 头 tóu 吟 yín 。 。
天 tiān 生 shēng 丽 lì 质 zhì 关 guān 人 rén 福 fú , , 世 shì 上 shàng 男 nán 儿 ér 谅 liàng 此 cǐ 心 xīn 。 。
病 bìng 蝶 dié 不 bù 禁 jīn 花 huā 气 qì 逼 bī , , 懒 lǎn 鸥 ōu 惯 guàn 被 bèi 藕 ǒu 丝 sī 擒 qín 。 。
茂 mào 陵 líng 未 wèi 聘 pìn 先 xiān 逢 féng 怒 nù , , 收 shōu 拾 shí 长 cháng 门 mén 买 mǎi 赋 fù 金 jīn 。 。
澄思 其二。清代。黄人。弹罢求凰怨玉琴,新声又奏白头吟。 天生丽质关人福,世上男儿谅此心。 病蝶不禁花气逼,懒鸥惯被藕丝擒。 茂陵未聘先逢怒,收拾长门买赋金。