闻 wén 洪 hóng 稚 zhì 存 cún 入 rù 关 guān 却 què 寄 jì 其 qí 一 yī - - 杨 yáng 芳 fāng 灿 càn
兰 lán 山 shān 话 huà 别 bié 各 gè 伤 shāng 神 shén , , 浩 hào 荡 dàng 冰 bīng 天 tiān 逐 zhú 雁 yàn 臣 chén 。 。
幸 xìng 免 miǎn 若 ruò 卢 lú 收 shōu 杜 dù 众 zhòng , , 还 hái 愁 chóu 乐 lè 浪 làng 窜 cuàn 崔 cuī 骃 yīn 。 。
孤 gū 踪 zōng 拌 bàn 作 zuò 长 cháng 流 liú 客 kè , , 温 wēn 语 yǔ 旋 xuán 回 huí 绝 jué 塞 sāi 春 chūn 。 。
开 kāi 尽 jǐn 桃 táo 花 huā 消 xiāo 尽 jǐn 雪 xuě , , 两 liǎng 行 xíng 红 hóng 柳 liǔ 送 sòng 归 guī 人 rén 。 。
闻洪稚存入关却寄其一。清代。杨芳灿。兰山话别各伤神,浩荡冰天逐雁臣。 幸免若卢收杜众,还愁乐浪窜崔骃。 孤踪拌作长流客,温语旋回绝塞春。 开尽桃花消尽雪,两行红柳送归人。