宿 sù 匡 kuāng 庐 lú 雪 xuě 夜 yè 霁 jì 登 dēng 绝 jué 顶 dǐng 观 guān 日 rì 出 chū 云 yún 海 hǎi 中 zhōng - - 杨 yáng 圻 qí
把 bǎ 烛 zhú 幽 yōu 僧 sēng 起 qǐ , , 松 sōng 房 fáng 枕 zhěn 席 xí 清 qīng 。 。
夜 yè 中 zhōng 初 chū 日 rì 出 chū , , 天 tiān 半 bàn 一 yī 峰 fēng 明 míng 。 。
性 xìng 定 dìng 钟 zhōng 无 wú 尽 jìn , , 心 xīn 虚 xū 雪 xuě 有 yǒu 声 shēng 。 。
纱 shā 窗 chuāng 见 jiàn 百 bǎi 里 lǐ , , 岭 lǐng 上 shàng 有 yǒu 人 rén 耕 gēng 。 。
宿匡庐雪夜霁登绝顶观日出云海中。清代。杨圻。把烛幽僧起,松房枕席清。 夜中初日出,天半一峰明。 性定钟无尽,心虚雪有声。 纱窗见百里,岭上有人耕。