吊 diào 鹤 hè 诗 shī - - 黄 huáng 媛 yuàn 贞 zhēn
素 sù 魄 pò 飘 piāo 然 rán 上 shàng 白 bái 云 yún , , 松 sōng 风 fēng 寂 jì 寂 jì 竹 zhú 深 shēn 深 shēn 。 。
月 yuè 移 yí 误 wù 识 shí 来 lái 时 shí 影 yǐng , , 花 huā 落 luò 当 dāng 知 zhī 去 qù 日 rì 心 xīn 。 。
锦 jǐn 帐 zhàng 美 měi 人 rén 思 sī 妙 miào 舞 wǔ , , 别 bié 峰 fēng 高 gāo 士 shì 枕 zhěn 空 kōng 音 yīn 。 。
碧 bì 霄 xiāo 孤 gū 冷 lěng 寻 xún 何 hé 处 chǔ , , 日 rì 夕 xī 闲 xián 看 kàn 水 shuǐ 木 mù 阴 yīn 。 。
吊鹤诗。清代。黄媛贞。素魄飘然上白云,松风寂寂竹深深。 月移误识来时影,花落当知去日心。 锦帐美人思妙舞,别峰高士枕空音。 碧霄孤冷寻何处,日夕闲看水木阴。