焦 jiāo 山 shān 观 guān 音 yīn 岩 yán 晚 wǎn 望 wàng 再 zài 用 yòng 赵 zhào 冰 bīng 壶 hú 韵 yùn - - 厉 lì 鹗 è
手 shǒu 剔 tī 摩 mó 厓 yá 旧 jiù 迹 jī 存 cún , , 江 jiāng 风 fēng 为 wèi 扫 sǎo 冻 dòng 云 yún 昏 hūn 。 。
山 shān 当 dāng 落 luò 日 rì 如 rú 争 zhēng 渡 dù , , 帆 fān 向 xiàng 遥 yáo 天 tiān 欲 yù 倒 dào 吞 tūn 。 。
绝 jué 顶 dǐng 僧 sēng 栖 qī 同 tóng 怖 bù 鸽 gē , , 空 kōng 庐 lú 人 rén 去 qù 有 yǒu 惊 jīng 猿 yuán 。 。
廿 niàn 年 nián 三 sān 到 dào 缘 yuán 非 fēi 浅 qiǎn , , 好 hǎo 掬 jū 清 qīng 波 bō 洗 xǐ 眼 yǎn 根 gēn 。 。
焦山观音岩晚望再用赵冰壶韵。清代。厉鹗。手剔摩厓旧迹存,江风为扫冻云昏。 山当落日如争渡,帆向遥天欲倒吞。 绝顶僧栖同怖鸽,空庐人去有惊猿。 廿年三到缘非浅,好掬清波洗眼根。