莲 lián 坡 pō 以 yǐ 佛 fó 手 shǒu 柑 gān 见 jiàn 饷 xiǎng 赋 fù 谢 xiè - - 厉 lì 鹗 è
秋 qiū 香 xiāng 新 xīn 载 zài 海 hǎi 门 mén 船 chuán , , 分 fēn 得 de 兜 dōu 罗 luó 别 bié 样 yàng 绵 mián 。 。
恰 qià 称 chēng 客 kè 窗 chuāng 清 qīng 梦 mèng 后 hòu , , 偏 piān 宜 yí 书 shū 幌 huǎng 晚 wǎn 风 fēng 前 qián 。 。
悠 yōu 扬 yáng 突 tū 过 guò 千 qiān 花 huā 气 qì , , 受 shòu 用 yòng 惟 wéi 凭 píng 一 yī 指 zhǐ 禅 chán 。 。
我 wǒ 正 zhèng 迷 mí 方 fāng 烦 fán 导 dǎo 示 shì , , 须 xū 曼 màn 应 yīng 有 yǒu 旧 jiù 因 yīn 缘 yuán 。 。
莲坡以佛手柑见饷赋谢。清代。厉鹗。秋香新载海门船,分得兜罗别样绵。 恰称客窗清梦后,偏宜书幌晚风前。 悠扬突过千花气,受用惟凭一指禅。 我正迷方烦导示,须曼应有旧因缘。