郑 zhèng 筠 yún 谷 gǔ 太 tài 史 shǐ 挽 wǎn 诗 shī 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 厉 lì 鹗 è
引 yǐn 疾 jí 遄 chuán 归 guī 仅 jǐn 数 shù 年 nián , , 顿 dùn 成 chéng 一 yī 枕 zhěn 小 xiǎo 游 yóu 仙 xiān 。 。
故 gù 人 rén 共 gòng 惜 xī 风 fēng 流 liú 尽 jìn , , 造 zào 物 wù 偏 piān 悭 qiān 水 shuǐ 石 shí 缘 yuán 。 。
新 xīn 史 shǐ 同 tóng 修 xiū 长 cháng 最 zuì 擅 shàn , , 遗 yí 经 jīng 独 dú 抱 bào 子 zi 能 néng 传 chuán 。 。
从 cóng 今 jīn 玉 yù 树 shù 深 shēn 埋 mái 后 hòu , , 应 yīng 有 yǒu 精 jīng 灵 líng 在 zài 简 jiǎn 编 biān 。 。
郑筠谷太史挽诗二首 其一。清代。厉鹗。引疾遄归仅数年,顿成一枕小游仙。 故人共惜风流尽,造物偏悭水石缘。 新史同修长最擅,遗经独抱子能传。 从今玉树深埋后,应有精灵在简编。