和 hé 韬 tāo 庵 ān 留 liú 别 bié 韵 yùn - - 郑 zhèng 孝 xiào 胥 xū
忽 hū 忽 hū 残 cán 年 nián 过 guò 七 qī 旬 xún , , 岂 qǐ 能 néng 忘 wàng 患 huàn 欲 yù 忘 wàng 身 shēn 。 。
榻 tà 旁 páng 未 wèi 可 kě 容 róng 鼾 hān 睡 shuì , , 海 hǎi 内 nèi 谁 shuí 云 yún 等 děng 比 bǐ 邻 lín 。 。
聊 liáo 以 yǐ 神 shén 州 zhōu 喻 yù 唇 chún 齿 chǐ , , 忍 rěn 看 kàn 诸 zhū 夏 xià 废 fèi 君 jūn 臣 chén 。 。
韬 tāo 翁 wēng 老 lǎo 去 qù 名 míng 尤 yóu 重 zhòng , , 应 yīng 仗 zhàng 新 xīn 诗 shī 悟 wù 国 guó 人 rén 。 。
和韬庵留别韵。清代。郑孝胥。忽忽残年过七旬,岂能忘患欲忘身。 榻旁未可容鼾睡,海内谁云等比邻。 聊以神州喻唇齿,忍看诸夏废君臣。 韬翁老去名尤重,应仗新诗悟国人。