挽 wǎn 徐 xú 心 xīn 水 shuǐ 茂 mào 才 cái - - 刘 liú 绎 yì
故 gù 交 jiāo 零 líng 落 luò 感 gǎn 苔 tái 岑 cén , , 患 huàn 难 nàn 同 tóng 时 shí 不 bù 废 fèi 吟 yín 。 。
天 tiān 下 xià 谁 shuí 为 wèi 医 yī 国 guó 手 shǒu , , 平 píng 生 shēng 未 wèi 慰 wèi 救 jiù 时 shí 心 xīn 。 。
萱 xuān 花 huā 暮 mù 景 jǐng 家 jiā 何 hé 在 zài , , 棠 táng 棣 dì 连 lián 枝 zhī 痛 tòng 最 zuì 深 shēn 。 。
听 tīng 说 shuō 哥 gē 哥 ge 行 xíng 不 bù 得 dé , , 声 shēng 声 shēng 血 xuè 泪 lèi 叫 jiào 冤 yuān 禽 qín ① 。 。
挽徐心水茂才。清代。刘绎。故交零落感苔岑,患难同时不废吟。 天下谁为医国手,平生未慰救时心。 萱花暮景家何在,棠棣连枝痛最深。 听说哥哥行不得,声声血泪叫冤禽①。