又 yòu 题 tí 《 《 看 kàn 剑 jiàn 图 tú 》 》 - - 刘 liú 绎 yì
结 jié 客 kè 多 duō 年 nián 鄙 bǐ 孟 mèng 尝 cháng , , 闲 xián 情 qíng 偶 ǒu 尔 ěr 寄 jì 干 gàn 将 jiàng 。 。
风 fēng 尘 chén 未 wèi 必 bì 无 wú 青 qīng 眼 yǎn , , 寒 hán 士 shì 从 cóng 来 lái 有 yǒu 热 rè 肠 cháng 。 。
天 tiān 与 yǔ 神 shén 奇 qí 争 zhēng 变 biàn 化 huà , , 人 rén 能 néng 蕴 yùn 藉 jiè 敛 liǎn 锋 fēng 芒 máng 。 。
平 píng 生 shēng 佩 pèi 服 fú 吴 wú 公 gōng 子 zǐ , , 肝 gān 胆 dǎn 千 qiān 秋 qiū 照 zhào 夜 yè 光 guāng 。 。
又题《看剑图》。清代。刘绎。结客多年鄙孟尝,闲情偶尔寄干将。 风尘未必无青眼,寒士从来有热肠。 天与神奇争变化,人能蕴藉敛锋芒。 平生佩服吴公子,肝胆千秋照夜光。