琴 qín 声 shēng - - 郑 zhèng 用 yòng 锡 xī
碧 bì 梧 wú 庭 tíng 院 yuàn 七 qī 弦 xián 悲 bēi , , 扫 sǎo 地 dì 焚 fén 香 xiāng 待 dài 月 yuè 迟 chí 。 。
山 shān 水 shuǐ 有 yǒu 缘 yuán 应 yīng 识 shí 我 wǒ , , 斧 fǔ 柯 kē 莫 mò 假 jiǎ 更 gèng 何 hé 之 zhī ? ?
机 jī 心 xīn 此 cǐ 后 hòu 鸣 míng 蝉 chán 捕 bǔ , , 绝 jué 调 diào 当 dāng 年 nián 舞 wǔ 鹤 hè 知 zhī 。 。
霜 shuāng 籁 lài 一 yì 天 tiān 花 huā 落 luò 去 qù , , 可 kě 曾 céng 魂 hún 梦 mèng 入 rù 牙 yá 期 qī ? ?
琴声。清代。郑用锡。碧梧庭院七弦悲,扫地焚香待月迟。 山水有缘应识我,斧柯莫假更何之? 机心此后鸣蝉捕,绝调当年舞鹤知。 霜籁一天花落去,可曾魂梦入牙期?