次 cì 姚 yáo 春 chūn 木 mù 安 ān 昌 chāng 寄 jì 兴 xìng 诗 shī 韵 yùn - - 刘 liú 敦 dūn 元 yuán
燕 yàn 鸿 hóng 来 lái 往 wǎng 总 zǒng 成 chéng 宾 bīn , , 愧 kuì 我 wǒ 生 shēng 涯 yá 倍 bèi 怆 chuàng 神 shén 。 。
卖 mài 赋 fù 鸡 jī 林 lín 留 liú 旧 jiù 价 jià , , 论 lùn 心 xīn 骥 jì 枥 lì 感 gǎn 伊 yī 人 rén 。 。
归 guī 从 cóng 梦 mèng 短 duǎn 如 rú 中 zhōng 酒 jiǔ , , 情 qíng 比 bǐ 官 guān 贫 pín 未 wèi 乞 qǐ 身 shēn 。 。
同 tóng 是 shì 江 jiāng 南 nán 倦 juàn 游 yóu 客 kè , , 回 huí 帆 fān 恐 kǒng 被 bèi 白 bái 鸥 ōu 嗔 chēn 。 。
次姚春木安昌寄兴诗韵。清代。刘敦元。燕鸿来往总成宾,愧我生涯倍怆神。 卖赋鸡林留旧价,论心骥枥感伊人。 归从梦短如中酒,情比官贫未乞身。 同是江南倦游客,回帆恐被白鸥嗔。