病 bìng 起 qǐ 感 gǎn 兴 xīng - - 诸 zhū 葛 gě 钊 zhāo
人 rén 道 dào 诗 shī 豪 háo 与 yǔ 酒 jiǔ 豪 háo , , 问 wèn 心 xīn 我 wǒ 敢 gǎn 托 tuō 风 fēng 骚 sāo 。 。
三 sān 年 nián 客 kè 路 lù 空 kōng 怀 huái 剑 jiàn , , 一 yī 笑 xiào 屠 tú 门 mén 欲 yù 放 fàng 刀 dāo 。 。
愿 yuàn 得 dé 拈 niān 花 huā 参 cān 正 zhèng 果 guǒ , , 悔 huǐ 曾 céng 食 shí 菜 cài 到 dào 邪 xié 蒿 hāo 。 。
即 jí 今 jīn 一 yī 病 bìng 犹 yóu 能 néng 起 qǐ , , 禅 chán 悦 yuè 非 fēi 关 guān 醉 zuì 学 xué 逃 táo 。 。
病起感兴。清代。诸葛钊。人道诗豪与酒豪,问心我敢托风骚。 三年客路空怀剑,一笑屠门欲放刀。 愿得拈花参正果,悔曾食菜到邪蒿。 即今一病犹能起,禅悦非关醉学逃。