送 sòng 司 sī 空 kōng 还 hái 山 shān - - 卢 lú 见 jiàn 曾 céng
岂 qǐ 应 yīng 闻 wén 喜 xǐ 转 zhuǎn 生 shēng 悲 bēi , , 无 wú 奈 nài 恩 ēn 深 shēn 重 zhòng 别 bié 离 lí 。 。
亿 yì 万 wàn 人 rén 中 zhōng 曾 céng 识 shí 我 wǒ , , 五 wǔ 千 qiān 里 lǐ 外 wài 更 gèng 依 yī 谁 shuí 。 。
荒 huāng 烟 yān 爨 cuàn 冷 lěng 分 fēn 甘 gān 地 dì , , 胡 hú 拍 pāi 声 shēng 残 cán 祖 zǔ 道 dào 时 shí 。 。
此 cǐ 去 qù 桑 sāng 榆 yú 但 dàn 寻 xún 乐 lè , , 不 bù 须 xū 枨 chéng 触 chù 寄 jì 相 xiāng 思 sī 。 。
送司空还山。清代。卢见曾。岂应闻喜转生悲,无奈恩深重别离。 亿万人中曾识我,五千里外更依谁。 荒烟爨冷分甘地,胡拍声残祖道时。 此去桑榆但寻乐,不须枨触寄相思。