冬 dōng 日 rì 宿 sù 青 qīng 门 mén 草 cǎo 堂 táng - - 储 chǔ 雄 xióng 文 wén
岁 suì 暮 mù 怀 huái 人 rén 意 yì 慷 kāng 慨 kǎi , , 为 wèi 携 xié 吟 yín 卷 juǎn 驾 jià 轻 qīng 航 háng 。 。
缭 liáo 垣 yuán 积 jī 草 cǎo 余 yú 残 cán 雪 xuě , , 古 gǔ 木 mù 空 kōng 巢 cháo 自 zì 夕 xī 阳 yáng 。 。
藉 jí 地 dì 牛 niú 群 qún 争 zhēng 烧 shāo 影 yǐng , , 翻 fān 空 kōng 鸦 yā 阵 zhèn 点 diǎn 湖 hú 光 guāng 。 。
从 cóng 知 zhī 眼 yǎn 底 dǐ 茫 máng 茫 máng 甚 shén , , 独 dú 自 zì 扶 fú 藜 lí 立 lì 草 cǎo 堂 táng 。 。
冬日宿青门草堂。清代。储雄文。岁暮怀人意慷慨,为携吟卷驾轻航。 缭垣积草余残雪,古木空巢自夕阳。 藉地牛群争烧影,翻空鸦阵点湖光。 从知眼底茫茫甚,独自扶藜立草堂。