过 guò 清 qīng 江 jiāng 浦 pǔ 遥 yáo 寄 jì 故 gù 人 rén - - 钱 qián 谦 qiān 益 yì
跨 kuà 下 xià 桥 qiáo 边 biān 又 yòu 此 cǐ 行 xíng , , 赭 zhě 衣 yī 白 bái 发 fà 可 kě 怜 lián 生 shēng 。 。
班 bān 荆 jīng 却 què 喜 xǐ 无 wú 人 rén 问 wèn , , 刻 kè 木 mù 只 zhǐ 愁 chóu 有 yǒu 吏 lì 迎 yíng 。 。
惜 xī 别 bié 飞 fēi 花 huā 憎 zēng 岸 àn 草 cǎo , , 相 xiāng 留 liú 语 yǔ 燕 yàn 笑 xiào 林 lín 莺 yīng 。 。
多 duō 情 qíng 依 yī 旧 jiù 长 zhǎng 淮 huái 水 shuǐ , , 流 liú 入 rù 清 qīng 江 jiāng 伴 bàn 橹 lǔ 声 shēng 。 。
过清江浦遥寄故人。清代。钱谦益。跨下桥边又此行,赭衣白发可怜生。 班荆却喜无人问,刻木只愁有吏迎。 惜别飞花憎岸草,相留语燕笑林莺。 多情依旧长淮水,流入清江伴橹声。