雨 yǔ 中 zhōng 过 guò 清 qīng 流 liú 关 guān - - 钱 qián 谦 qiān 益 yì
雨 yǔ 气 qì 微 wēi 茫 máng 积 jī 翠 cuì 分 fēn , , 旋 xuán 妆 zhuāng 行 xíng 路 lù 景 jǐng 氤 yīn 氲 yūn 。 。
僧 sēng 携 xié 箬 ruò 笠 lì 穿 chuān 红 hóng 树 shù , , 人 rén 坐 zuò 篮 lán 舆 yú 度 dù 白 bái 云 yún 。 。
古 gǔ 涧 jiàn 堕 duò 樵 qiáo 冲 chōng 水 shuǐ 下 xià , , 空 kōng 林 lín 落 luò 叶 yè 隔 gé 溪 xī 闻 wén 。 。
乡 xiāng 心 xīn 不 bù 耐 nài 关 guān 山 shān 笛 dí , , 又 yòu 听 tīng 钟 zhōng 声 shēng 报 bào 夕 xī 曛 xūn 。 。
雨中过清流关。清代。钱谦益。雨气微茫积翠分,旋妆行路景氤氲。 僧携箬笠穿红树,人坐篮舆度白云。 古涧堕樵冲水下,空林落叶隔溪闻。 乡心不耐关山笛,又听钟声报夕曛。