暮 mù 春 chūn 书 shū 兴 xīng 和 hé 潜 qián 山 shān 丈 zhàng - - 钟 zhōng 大 dà 源 yuán
淡 dàn 沱 tuó 暄 xuān 风 fēng 霁 jì 景 jǐng 成 chéng , , 幽 yōu 居 jū 阒 qù 寂 jì 未 wèi 须 xū 名 míng 。 。
苍 cāng 苔 tái 被 bèi 径 jìng 少 shǎo 人 rén 迹 jī , , 红 hóng 雨 yǔ 泼 pō 帘 lián 多 duō 鸟 niǎo 声 shēng 。 。
药 yào 谱 pǔ 茶 chá 经 jīng 情 qíng 每 měi 寄 jì , , 吟 yín 鞭 biān 画 huà 舫 fǎng 乐 lè 慵 yōng 争 zhēng 。 。
无 wú 端 duān 一 yī 晌 shǎng 看 kàn 花 huā 梦 mèng , , 春 chūn 色 sè 分 fēn 明 míng 似 shì 锦 jǐn 城 chéng 。 。
暮春书兴和潜山丈。清代。钟大源。淡沱暄风霁景成,幽居阒寂未须名。 苍苔被径少人迹,红雨泼帘多鸟声。 药谱茶经情每寄,吟鞭画舫乐慵争。 无端一晌看花梦,春色分明似锦城。