荷 hé 溪 xī 独 dú 往 wǎng - - 戴 dài 亨 hēng
最 zuì 可 kě 披 pī 襟 jīn 处 chù , , 纷 fēn 趋 qū 但 dàn 市 shì 寰 huán 。 。
人 rén 情 qíng 殊 shū 好 hào 尚 shàng , , 吾 wú 道 dào 合 hé 湖 hú 山 shān 。 。
鱼 yú 鸟 niǎo 若 ruò 为 wéi 侣 lǚ , , 烟 yān 霞 xiá 相 xiāng 与 yǔ 闲 xián 。 。
月 yuè 明 míng 群 qún 籁 lài 静 jìng , , 踽 jǔ 踽 jǔ 踏 tà 沙 shā 还 hái 。 。
荷溪独往。清代。戴亨。最可披襟处,纷趋但市寰。 人情殊好尚,吾道合湖山。 鱼鸟若为侣,烟霞相与闲。 月明群籁静,踽踽踏沙还。