留 liú 京 jīng 教 jiào 习 xí - - 戴 dài 亨 hēng
敢 gǎn 云 yún 才 cái 识 shí 出 chū 人 rén 群 qún , , 羁 jī 滞 zhì 愁 chóu 心 xīn 空 kōng 自 zì 焚 fén 。 。
春 chūn 色 sè 晓 xiǎo 瞻 zhān 天 tiān 路 lù 迥 jiǒng , , 钟 zhōng 声 shēng 遥 yáo 隔 gé 帝 dì 城 chéng 闻 wén 。 。
嗣 sì 宗 zōng 谩 mán 洒 sǎ 穷 qióng 途 tú 泪 lèi , , 贾 jiǎ 谊 yì 能 néng 传 chuán 治 zhì 世 shì 文 wén 。 。
家 jiā 望 wàng 扶 fú 桑 sāng 归 guī 路 lù 远 yuǎn , , 碧 bì 霄 xiāo 遮 zhē 断 duàn 海 hǎi 东 dōng 云 yún 。 。
留京教习。清代。戴亨。敢云才识出人群,羁滞愁心空自焚。 春色晓瞻天路迥,钟声遥隔帝城闻。 嗣宗谩洒穷途泪,贾谊能传治世文。 家望扶桑归路远,碧霄遮断海东云。