溪 xī 游 yóu - - 罗 luó 从 cóng 绳 shéng
孟 mèng 冬 dōng 刈 yì 稻 dào 了 le , , 原 yuán 野 yě 尚 shàng 幽 yōu 清 qīng 。 。
偶 ǒu 然 rán 成 chéng 独 dú 往 wǎng , , 遂 suì 惬 qiè 山 shān 水 shuǐ 情 qíng 。 。
行 xíng 行 xíng 不 bù 觉 jué 远 yuǎn , , 隐 yǐn 隐 yǐn 闻 wén 溪 xī 声 shēng 。 。
石 shí 发 fā 拖 tuō 秀 xiù 茜 qiàn , , 潭 tán 影 yǐng 涵 hán 空 kōng 明 míng 。 。
爰 yuán 憩 qì 石 shí 磴 dèng 上 shàng , , 于 yú 以 yǐ 濯 zhuó 尘 chén 缨 yīng 。 。
逝 shì 水 shuǐ 去 qù 不 bù 返 fǎn , , 岁 suì 暮 mù 将 jiāng 何 hé 成 chéng 。 。
溪游。清代。罗从绳。孟冬刈稻了,原野尚幽清。 偶然成独往,遂惬山水情。 行行不觉远,隐隐闻溪声。 石发拖秀茜,潭影涵空明。 爰憩石磴上,于以濯尘缨。 逝水去不返,岁暮将何成。