和 hé 敬 jìng 亭 tíng 春 chūn 郊 jiāo 吊 diào 废 fèi 园 yuán - - 敦 dūn 敏 mǐn
依 yī 旧 jiù 芊 qiān 绵 mián 荫 yīn 草 cǎo 痕 hén , , 亭 tíng 台 tái 只 zhǐ 有 yǒu 客 kè 传 chuán 樽 zūn 。 。
断 duàn 桥 qiáo 流 liú 水 shuǐ 过 guò 荒 huāng 圃 pǔ , , 细 xì 雨 yǔ 闲 xián 花 huā 开 kāi 废 fèi 园 yuán 。 。
醉 zuì 眼 yǎn 狂 kuáng 歌 gē 惊 jīng 碧 bì 落 luò , , 斜 xié 阳 yáng 古 gǔ 屋 wū 易 yì 黄 huáng 昏 hūn 。 。
当 dāng 年 nián 事 shì 业 yè 凭 píng 谁 shuí 问 wèn ? ?
残 cán 碣 jié 尘 chén 埋 mái 卧 wò 短 duǎn 垣 yuán 。 。
和敬亭春郊吊废园。清代。敦敏。依旧芊绵荫草痕,亭台只有客传樽。 断桥流水过荒圃,细雨闲花开废园。 醉眼狂歌惊碧落,斜阳古屋易黄昏。 当年事业凭谁问? 残碣尘埋卧短垣。