姑 gū 夫 fū 王 wáng 知 zhī 录 lù 挽 wǎn 辞 cí - - 史 shǐ 浩 hào
闻 wén 说 shuō 先 xiān 生 shēng 效 xiào 一 yī 官 guān , , 清 qīng 风 fēng 已 yǐ 自 zì 迫 pò 人 rén 寒 hán 。 。
功 gōng 名 míng 未 wèi 究 jiū 黄 huáng 粱 liáng 梦 mèng , , 云 yún 汉 hàn 先 xiān 成 chéng 白 bái 玉 yù 棺 guān 。 。
润 rùn 屋 wū 何 hé 妨 fáng 藏 cáng 万 wàn 卷 juǎn , , 过 guò 庭 tíng 咸 xián 喜 xǐ 得 de 双 shuāng 鸾 luán 。 。
武 wǔ 陵 líng 仙 xiān 窟 kū 君 jūn 归 guī 去 qù , , 落 luò 莫 mò 桃 táo 花 huā 泪 lèi 不 bù 干 gàn 。 。
姑夫王知录挽辞。宋代。史浩。闻说先生效一官,清风已自迫人寒。 功名未究黄粱梦,云汉先成白玉棺。 润屋何妨藏万卷,过庭咸喜得双鸾。 武陵仙窟君归去,落莫桃花泪不干。