桃 táo 源 yuán 祠 cí - - 白 bái 玉 yù 蟾 chán
因 yīn 访 fǎng 翟 dí 仙 xiān 傍 bàng 柳 liǔ 隈 wēi , , 不 bù 堪 kān 风 fēng 景 jǐng 把 bǎ 人 rén 推 tuī 。 。
松 sōng 杉 shān 十 shí 丈 zhàng 入 rù 斤 jīn 斧 fǔ , , 夏 xià 屋 wū 数 shù 间 jiān 俱 jù 劫 jié 灰 huī 。 。
道 dào 士 shì 潜 qián 心 xīn 隐 yǐn 丹 dān 灶 zào , , 儿 ér 童 tóng 劝 quàn 我 wǒ 举 jǔ 霞 xiá 杯 bēi 。 。
谁 shéi 知 zhī 自 zì 有 yǒu 长 cháng 生 shēng 诀 jué , , 独 dú 步 bù 白 bái 云 yún 归 guī 去 qù 来 lái 。 。
桃源祠。宋代。白玉蟾。因访翟仙傍柳隈,不堪风景把人推。 松杉十丈入斤斧,夏屋数间俱劫灰。 道士潜心隐丹灶,儿童劝我举霞杯。 谁知自有长生诀,独步白云归去来。