题 tí 天 tiān 宁 níng 寺 sì 海 hǎi 月 yuè 亭 tíng - - 白 bái 玉 yù 蟾 chán
昼 zhòu 潮 cháo 夜 yè 汐 xī 大 dà 江 jiāng 东 dōng , , 江 jiāng 上 shàng 东 dōng 南 nán 宝 bǎo 刹 chà 雄 xióng 。 。
饭 fàn 了 le 从 cóng 容 róng 陪 péi 海 hǎi 月 yuè , , 禅 chán 馀 yú 宴 yàn 寂 jì 享 xiǎng 松 sōng 风 fēng 。 。
主 zhǔ 宾 bīn 无 wú 间 jiàn 诸 zhū 尘 chén 净 jìng , , 心 xīn 目 mù 相 xiāng 忘 wàng 万 wàn 象 xiàng 空 kōng 。 。
橙 chéng 熟 shú 手 shǒu 香 xiāng 吟 yín 笔 bǐ 滑 huá , , 馀 yú 情 qíng 渺 miǎo 在 zài 夕 xī 阳 yáng 中 zhōng 。 。
题天宁寺海月亭。宋代。白玉蟾。昼潮夜汐大江东,江上东南宝刹雄。 饭了从容陪海月,禅馀宴寂享松风。 主宾无间诸尘净,心目相忘万象空。 橙熟手香吟笔滑,馀情渺在夕阳中。