赋 fù 诗 shī 二 èr 首 shǒu 呈 chéng 懒 lǎn 翁 wēng 其 qí 一 yī - - 白 bái 玉 yù 蟾 chán
惊 jīng 秋 qiū 镜 jìng 里 lǐ 鬓 bìn 边 biān 星 xīng , , 到 dào 处 chù 溪 xī 山 shān 皆 jiē 洞 dòng 庭 tíng 。 。
怒 nù 雨 yǔ 打 dǎ 莲 lián 攲 qī 沼 zhǎo 绿 lǜ , , 颠 diān 风 fēng 掣 chè 竹 zhú 过 guò 墙 qiáng 青 qīng 。 。
趁 chèn 船 chuán 紫 zǐ 燕 yàn 辞 cí 芹 qín 渚 zhǔ , , 缩 suō 颈 jǐng 白 bái 鸥 ōu 眠 mián 蓼 liǎo 汀 tīng 。 。
荷 hé 笠 lì 欲 yù 寻 xún 懒 lǎn 翁 wēng 去 qù , , 带 dài 些 xiē 爽 shuǎng 气 qì 入 rù 疏 shū 棂 líng 。 。
赋诗二首呈懒翁其一。宋代。白玉蟾。惊秋镜里鬓边星,到处溪山皆洞庭。 怒雨打莲攲沼绿,颠风掣竹过墙青。 趁船紫燕辞芹渚,缩颈白鸥眠蓼汀。 荷笠欲寻懒翁去,带些爽气入疏棂。